Nứng cặc chịch đứa em họ dễ dãi, ngồi lên anh. Cầm của anh nhét vào rồi nhún cuồng nhiệt, cái giường rung lên bần bật. Một lát gục xuống anh hổn hển bảo: – Em xin lỗi! Sau em sinh con đền cho được chưa? Quỳnh rời anh ra chổng cái mông trắng ngần mời mọc, anh vùng lên ôm lấy… những cú thúc tưởng chừng không thể mạnh hơn. Rồi anh gồng người lên những dòng tình trùng của anh nóng bỏng lại ngập trong Quỳnh. Ôm Quỳnh anh thì thào: – Em là thiên thần bé nhỏ anh yêu! Anh mệt lăn ra lần này anh ngủ thật, Nứng cặc nện luôn đứa em họ non tơ còn Quỳnh vẫn trằn trọc ngày thì